Thứ Tư, 12 tháng 7, 2017

view facebook



Giữa cái thời mà Rock là cứ phải rú rít, phải giật đùng đùng thì việc một ban nhạc chơi dòng nu-metal quả nhiên là đáng ăn chửi. Cái thứ nhạc đó bị kêu là “sến”, là “pop ồn ào”, rồi thì thôi đủ kiểu tẩy chay. Các anh, Small Fire cùng với Microwave là 2 ban nhạc thứ 1 chơi theo lối đó, rồi bạo dạn ra album, rồi khác với Microwave, Small Fire biến mất hút. Thế nhưng, chính sự biến mất đó lại để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người mộ điệu, khiến cho cái tên Small Fire luôn được nhớ tới mỗi khi nhắc đến. Thoáng chốc, mười năm trôi qua. Rồi tôi được nghe kể về kế hoạch tái hợp của các anh: chẳng hề giống như Quái vật tí hon, giao hội nhau lại làm một album, mà chỉ đơn giản là gặp lại nhau, chơi một trận đã đời với âm nhạc, kỷ niệm 10 năm “Ngược dòng” – album thứ 1 ra đời, cũng là kỷ niệm 10 năm con đường đi lớp cái mới của mấy gã trai thời đó còn trẻ. Tôi vui, và biết bao là bái phục dành cho các anh.

view facebook




Tôi vẫn không biết, sau mười năm nữa, thế cục mình sẽ đi về đâu? Một con người ham chơi ham vui, suốt ngày tung tởn, còn chưa bao giờ bỏ công nghĩ về một điều gì xa quá mấy tháng, đến một buổi tối se lạnh, chợt gặp được những người thật lạ: thì ra ông anh ngồi uống rượu không tính lại chính là vocalist của Small Fire, ban nhạc nu-metal (một dòng nhạc) đã gắn với cả một quãng đời học sinh của tôi. Hồi đó, lứa học trò như tôi gã nào cũng mê rock – theo một kiểu vào hùa nào đó, nếu không thì mê Ưng Hoàng Phúc. Những cái tên như Small Fire, Microwave được nhắc đi nhắc lại liên tục, ngưỡng mộ cũng có, mà bị chửi cũng có. wifi cầm tay



https://t.co/aLIfFwD0YS

view facebook
Tôi chẳng biết rằng 10 năm sau tôi sẽ ở đâu, có còn ham vui theo dõi những sự kiện văn hoá ở đất Hà Thành này không? Hay lại theo chân vợ rửa bát, dọn nhà, hàng ngày đi làm đều đặn.


dich vu tong dai ao
Trong 10 năm, một người đàn ông có thể làm được gì? Có thể lớn lên, già đi, kịp lấy vợ, con đã kịp đi học. Còn có thể kịp khởi đầu một sự nghiệp mới, kịp xây nhà, kịp biến thành một con người khác. Thậm chí còn có thể biến mất tiêu giữa dòng đời ngược xuôi. 10 năm là một cái mốc dài, chỉ đến vài lần trong một cuộc thế con người. Vậy mà, có những con người sau 10 năm trời ngược xuôi lại tìm về với nhau, để cùng nhau chơi lên những giai điệu tuyệt vời của một thời trai trẻ. Sau 10 năm, những người bạn lại cùng nhau tìm lại về với say mê.



Lại nói câu chuyện mười năm thế cuộc. Tôi chẳng biết rằng mười năm sau tôi sẽ ở đâu, còn đeo đuổi câu chuyện viết lách sách vở, có còn ham vui theo dõi những sự kiện văn hoá ở đất Hà thành này không? Hay lại chằm chặp theo chân vợ rửa bát dọn nhà, ngày đi làm một công tác nào đó, sống cuộc đời bình bình. Hay tệ hơn nữa, thôi không cố nghĩ cho sợ thêm. Chỉ biết rằng, giờ phút này đây, hơn bao giờ hết, tôi chợt nhận ra đam mê của một người đàn ông có thể cháy, dù không to, nhưng có thể giữ âm ỉ trong tim lâu đến chừng nào. Và những người bạn có thể ở bên nhau lâu đến bao nhiêu, khi có ham mê gắn kết.

 


 




Vài lời chắp nhặt, tôi nhìn nhận show diễn tối nay của các anh sẽ hay, sẽ nhiệt, sẽ thành công. Như âm nhạc của các anh, thứ âm nhạc mà cho đến giờ tôi vẫn nghe. Như những “Sáng và tối”, “Trở về” vẫn luôn vang lên trong tiềm thức những người yêu nhạc.

Cũng là chúc cho say mê sẽ cháy mãi trong lồng ngực tôi, những kẻ vẫn đang ngược dòng.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét